Ấm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình
09.01.2012
Xin anh đừng là mây bay
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
Xin anh đừng là vừng đông
Cho em chói loà đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
Anh đừng là ngôi nhà to
Để em đi qua ngần ngại
Anh đừng là bờ, là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời.
Anh cứ là anh, thế thôi
Ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường.
Có thể bạn quan tâm
Cây hoa đỏ ở bệnh viện ung thư - Phạm Thị Hải DươngTrần Khắc Tám , Nhà thơ của các em – Thanh Quế.BÀI CHÒI - Nghiên cứu của TRẦN HỒNGTạm biệt Huế - Thơ Thu BồnĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuBệnh dị ứng mặt nạ - Truyện ngắn Tiêu ĐìnhBạn cũ – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Có hậu - Phan Trang HyCon ma da sau vườn - Truyện Nguyễn Ngọc Hoài NamMột chuyến đi Lào – Ký sự Bùi Văn Tiếng