Ấm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình
09.01.2012
Xin anh đừng là mây bay
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
Xin anh đừng là vừng đông
Cho em chói loà đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
Anh đừng là ngôi nhà to
Để em đi qua ngần ngại
Anh đừng là bờ, là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời.
Anh cứ là anh, thế thôi
Ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường.
Có thể bạn quan tâm
Mùa xuân cho em - Thơ Hưng HảiDiểu Nương - Truyện ngắn Trương Vân NgọcChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnTình yêu không tên – Truyện ngắn Nguyễn Nhã TiênHầu chuyện cụ Khổng Tử - Thơ Nguyễn Văn TámThong thả với sông Hàn - Thơ Mai Mộng TưởngBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức DũngNhà văn Nguyễn Nhã Tiên Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếMưa hồi âm - Nguyễn Thị Anh Đào