Những ngôi sao - Ngân Vịnh
07.11.2019
Những ngôi sao lấp lánh phía xa
dìu bóng đêm trở lại
anh không thể nào với tay chạm tới
sự đơn lẻ của em ở phía chân trời

anh cầu mong cuộc đời
những ngày tháng chia ly biến mất
để khoảng cách xa ngàn dặm
vẫn còn hơi thở bên nhau
anh luôn hướng về những ngôi sao
hướng về nỗi buồn em gánh chịu
anh thấy được trái tim khô héo
trong những cơn gió lốc mùa hè
với trái tim kết nối sự cách chia
bằng tâm trí
bằng tiếng nói
anh nhận ra trời đêm
Bát Đăm Bong đưa lại
em như ngôi sao
xa ngái
lặng thầm.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng SaGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhKhúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyQuà của ấu thơ - Trần Nguyên HạnhVòng tay theo nắng – Thơ Hà Duy Phương Con trâu cụt sừng - Truyện ngắn của Nguyễn Phúc LiêmĐất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiGiao thoa văn hóa Việt – Chăm nhìn từ đồng dao (同谣) - Võ Văn HòeMắt phù sa – Thơ Lê Anh Dũng