Người đàn bà – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
05.02.2018
Chuyện người đàn bà ngỡ như huyền thoại
mang vết cứa thời gian
Khoác lên mình chiếc áo nắng dại
giấu điều không thể nói
Người đàn bà như hòn sỏi
cuốn vào suối khe mòn nhẵn
lăn lóc bên lề gió bụi
hồn phách lạc vào cõi khác
đuổi theo điều không tưởng
Một ngày kia
người đàn bà thoát xác – hóa thân
lật bàn tay sấp ngửa
xuôi về hai phía
người đàn bà ngủ say
Hơi thở theo đường gió gọi
bay về chân trời
hớp hạt mưa xanh…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Nhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn TiếngHọc sinh học giỏi môn văn và học sinh có khiếu sáng tác văn chương - Bùi Văn Tiếng Trở Lại Huế Xưa - Thơ Mai Hữu Phước Hầu chuyện cụ Khổng Tử - Thơ Nguyễn Văn TámHạt bụi – Thơ Anh TuấnQuản lý, bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội tại Đà Nẵng - Vũ Hoài AnLũ mèo quỷ ám - Truyện ngắn của Fernández Guarida, Ricardo (Costa Rica)Không phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyNhà văn Vũ Hạnh (1926 – 2021)Những lao xao trong gió – Thơ Đinh Thị Như Thúy