Người đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh Châu
31.12.2015
người đàn bà mơ giấc mơ mùa đông
khi hè đang gay gắt nắng
người đàn bà mơ mình là giọt nước
chảy lăn theo suối sông
cũng rụt rè
ngóng về gió về mây về biển rộng
người đàn bà liếm giọt nước của mình
nghe vị mặn của ký ức
thấm vào cơ thể
người đàn bà mơ mình đang mơ
trong giấc mơ của giấc mơ
không còn thấy bóng mình đâu cả
trong giấc mơ của giấc mơ mùa đông nào đó
có giọt nước xanh
tan vào bầu trời nhẹ bỗng...
người đàn bà mơ suốt đời không muốn dậy...
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
Hồn thu – Thơ Tiến TuấtKhi thế giới mở ra - Thơ Thanh QuếPhía cuối chân mây – Thơ Nguyễn Hoàng SaĐêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như ThúyBất chợt về đất nước - Thơ Nguyễn Đức DũngMẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy HòaHà Nội đêm - Thơ Đinh Thị Như ThúyThơ Thanh QuếCầu vồng bảy sắc – Truyện ngắn Phan Thị Thu LoanTín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng thế kỷ XVIII qua nhật ký của John Barow - Đinh Thị Trang