Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Tản văn Phạm Thị Ngọc ThanhQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyMùi của sự sống – Thơ Tiến TuấtBạn cũ – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Cổ Mân - Thơ Huỳnh Trương PhátHoài cảm Ngũ Hành Sơn – Thơ Anh TuấnĐắm say - Lê Huy HạnhTiến quân ca của Văn Cao hơn 70 năm đồng hành cùng đất nước - Đào Ngọc ĐệBà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế HươngTiễn mùa –Thơ Đinh Thị Như Thúy