Ngọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng
30.08.2017
Hai mươi mốt năm chong ngọn đèn dầu
Chong mắt chong đêm mẹ ngồi canh gác
Làng Hồng Phước ngọn đèn không tắt
Những căn hầm trong lòng đất rung lên
Mẹ như ngọn đèn không tuổi không tên
Thắp đỏ - an toàn, tối đen - có địch
Nơi chốn đi về đặc công, du kích...
Ấp áp bồi hổi lòng mẹ, lòng dân
Giờ ít ai dùng ngọn đèn thời chiến tranh
Gian nhỏ bảo tàng, góc nhà truyền thống
Ai khêu lên một thời vinh quang?
Ai nhen lên thời hào hùng bi tráng?
Ngọn đèn mẹ hắt lên vầng sáng
Trong miệt mài thầm lặng thời gian.
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Kẻ chết giả -Truyện ngắn của Dino Buzzati (Ý)Chỉ còn chuyến xe chở hoa về muộn – Thơ Đinh Thị Như ThúyHoa rừng - Dương Thị Xuân QuýCát chảy - Truyện ngắn Sơn TrầnKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTừ núi Bài Thơ đến non thiêng Yên Tử - Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên 35 Kí Lô Hy Vọng - Truyện Anna GavaldaNhững giấc mơ nối liền - Truyện ngắn Lê Thị Thúy ÁiTrên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngKhói chiều quê hương - Lê Kim Toàn