Ngày vắng – Thơ Nguyễn Minh Hùng
07.05.2018
Để rồi có một ngày vắng
người giã từ tôi phương nào
giấy nguyên phận mình giấy trắng
trái thời gian chín nôn nao
Đi về nơi đang lấm láp
vai người chạm phải vai người
lời va vào lời tan nát
tiếng yêu lạnh cóng trên môi
Mẹ tôi chị tôi không biết
đứa đang say nắng tha phương
đất đai cỗi cằn bức thiết
mưa lành bỏ ngỏ cố hương
Đi tới nơi hương không tới
người che khuất lấp mặt người
không gặp lại không gặp gỡ
thương ai ngóng phía chân trời
Rồi không mưa rồi không nắng
phương nào tôi tống biệt tôi
câu thơ đứng ngồi ngày vắng
gánh gồng hết một đơn côi...
N.M.H
Có thể bạn quan tâm
Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngRồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngNếu có lúc... –Thơ Như Ngọc Vị tướng già - Thơ Anh NgọcMùa Trăng Hờn – Thơ Văn ThảnhMiếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàKhung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưPhố đổi thay – Thơ Đoàn Minh ChâuCô gái màu hồng – Truyện ngắn ĐỖ ĐỨC ANHChiều tĩnh lặng – Thơ Lê Hào