Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tên anh, tên dòng sông – Thơ Nguyễn Văn TámThì xin – Thơ Lê Huy HạnhVấp dấu chân mình - Thơ Nguyễn Hoàng SaChiều Hồng Lĩnh - Thơ Ngân VịnhCầu đá xanh - Nguyễn Kiên Ông lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátGửi một người đàn bà xấu sốĐồng xa nghi ngútRu con – Thơ Nguyễn Văn TámĐêm thu – Thơ Quốc Long