Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tính bông đùa, trào phúng trong ca dao xứ Quảng – Đinh Thị HựuTiếng sáo - Nguyễn Đức Sơn Những mảnh ký ức – Truyện Phan Thị Thảo HạnhỞ vách ngăn cuối cùng - Nguyễn Thị Anh ĐàoTín ngưỡng thờ Ngũ Hành ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênChùm thơ của Thy NguyênNgười may áo cưới - Văn TuấnTiếng khuya – Thơ Nguyễn Nhã TiênTrong tĩnh lặng – Thơ Lê Anh Dũng