Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi

Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
“Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca” của Pablo NerudaVề với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhThơ Nguyễn Quang HưngGIẢN DỊ - Thơ Bùi Công MinhNhớ cây rơm vàng trước ngõ - Trần Nguyên HạnhĐà Nẵng tuổi bốn mốt - Bùi Văn Tiếng"Con chim xanh biếc bay về" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chính thức ra mắt độc giảĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhGiữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnMột tấc biển cũng là tổ quốc - Hoàng Quý