Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Lục bát tháng mười – Thơ Trần KhoáiNàng Bân không đi vắng - Tản mạn Nguyên LêBài thơ chưa đề tên – Thơ Nguyễn Huy DungXin đừng bao giờ quên – Thơ của Dũng HiệpKiên trung - Truyện ngắn Trầm Nguyên Ý AnhPhương tịnh sắc – Thơ Nguyễn Nhã TiênLời ước hoa sưa - Đào Phi Cường Củ Nần – Truyện ngắn Lý Thị Minh ChâuDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcVà, trở về tĩnh lặng - Thơ Đinh Thị Như Thúy