Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Bình phong: Dấu ấn văn hóa tại các di tích kiến trúc ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChiều Phan Thiết – Thơ Cẩm Lệ Giọt ngâu - Nguyễn Thị Anh ĐàoỞ biển – Thơ Thái Nam AnhNghe em giảng Kiều – Thơ Nguyễn Xuân RuộngCô gái màu hồng – Truyện ngắn ĐỖ ĐỨC ANH"Con chim xanh biếc bay về" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chính thức ra mắt độc giảÔng già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế Đêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân VịnhTuyến đường sắt Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An