Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Ngày trở về - Thơ Nguyễn Văn TámVề Đà Nẵng - Trần Trúc TâmNẻo đường – Thơ Nguyễn Minh HùngNgân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhLời người làm chứng - Đoàn Ngọc ThànhTừ những nhịp cầu – Đặng Phương TrinhTôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh QuếSuối tre – Truyện ngắn Thanh QuếViết ngày con trở thành thiếu nữ - Thơ Phạm Thúy NgaVai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An