Đêm luôn thừa thổn thức - Đinh Thị Như Thúy
02.06.2017
Sáng nào chúng mình cũng nhắc nhớ
Phải cố gắng sống
Cố gắng đi qua những tháng ngày này
Cố gắng sống
Như cây sưa vàng đang cố gắng nở hết hoa
Cái màu vàng xậm cứ nối nhau cháy rùng rùng đường phố
Phố đã cháy từ nhiều ngày qua
Mãi không làm sao tàn tro được
Cố gắng sống
Cố gắng đi qua
Giữa một dòng xe trưa nhớn nhác
Luôn chực đâm sầm vào nhau
Chực phẫn nộ ném vào nhau cái nhìn rùng rùng cháy
Phố đã cháy ngày ngày bằng âm thanh cuồng loạn
Chỉ tiếng người nín bặt
Những riềng mối
Nối chúng ta với đời
Nín bặt
Những bàn tay lỏng lơi
Buông rời
Nín bặt
Đêm luôn nhớ mùi cỏ rục
Đêm luôn thừa thổn thức
Thừa một bầy tóc dại không biết buông xòa vào đâu.
Đ.T.N.T
Bài viết khác cùng số
Ghen - Nguyễn Ngọc ChiếnNgười bạn ân tình - Lê Thị Diệu ChâuThư gửi bạn - Người biết lắng nghe - Nguyễn Hữu MinhHành trình “bạn” đến bên tôi - Nguyễn Thị Hải GiangTruyện ngắn Nguyễn Đỗ Văn QuốcBà nội tôi - Trần Ngọc MỹCánh cổng xanh và cây đào già - Vũ Thị Huyền TrangĐà Nẵng gió và hương - Phan Trang HyChúng ta yêu hòa bình, đang hành động vì hòa bình... - Đỗ Huyền ViMột sáng Hải Vân - Nguyễn Vĩnh BảoVới đàn voọc chà vá chân nâu trên bán đảo Sơn Trà - Đỗ Thượng ThếKhi ta nhìn cờ Tổ quốc - Phan Thành MinhĐàn bà cũ - Nguyễn Hàn ChungThơ Sơn ThuTắm... rừng - Nguyễn Tự LậpVề bên mẹ - Ngọc ThọMùa chiều - Kai HoàngBay với Hướng Dương - Chế Diễm TrâmNgày ấy - Trương Công MùiĐêm luôn thừa thổn thức - Đinh Thị Như ThúyDòng sông kỷ niệm - Nguyễn Nho Thùy DươngGió hoang - Xuân HiệuVề với tuổi thơ - Ngọc NhânMột số phương diện nghệ thuật thơ chữ Hán của Phạm Phú Thứ - Nguyễn Hữu TấnPhù điêu Krishna-Govardhana của nhóm tháp Khương Mỹ: Một tác phẩm điêu khắc độc đáo của nghệ thuật Chămpa – Trần Kỳ Phương, Nguyễn Tú AnhNghệ thuật tương phản và yếu tố sân khấu - điện ảnh trong tiểu thuyếtn Cát trọc đầu của Nguyễn Quang Vinh - Hoàng Thụy AnhTần Hoài Dạ Vũ và những chặng đường thơ - Hồ Sĩ BìnhĐọc tập thơ Vàng phai một thuở của H.man - Huỳnh Thu HậuDanh thắng Ngũ Hành Sơn qua tác phẩm Les Montagnes Des Marbre của Albert Sallet - Trần Đức Anh Sơn