Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Con thiên nga đen lẻ bạn - Hồ Việt KhuêTuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúQuà của ấu thơ - Trần Nguyên HạnhChiếc bóng sau một cơn mưa - Thơ Đỗ Tấn ĐạtNhững kiêng kỵ ngày Tết của cư dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyChợt một lần - Lê Huy HạnhChiều quê ngày mùa – Thơ Tất ThắngQuả bàng vuông - Nguyễn Minh KhiêmÁnh mắt - Lê Huy Hạnh