Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Miên man cát trắngKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànBiển trắng - Nguyễn Văn Tám Ký ức phố - Đặng Phương TrinhLàng bên kia sông – Trần Đức TiếnChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnUống rượu một mình - Thơ Mai Hữu PhướcNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngGiấc mơ của một gã say - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangTrăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám