Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Chiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu Phước Thơ Ngân VịnhGiao thoa văn hóa Việt – Chăm nhìn từ đồng dao (同谣) - Võ Văn HòeTrước bức tranh đồng chiều - Nguyễn Nho KhiêmGió gọi – Thơ Nguyễn Nhã tiên Phố Hội - Lê Huy HạnhĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngVăn hóa gia đình và gia đình văn hóa - Bùi Văn TiếngThơ Thanh Quế