Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Cô bé xòe diêm-Truyện ngắn của DMITRI BYKOV (Nga)Đeo kính xem phim mờ - Truyện ngắn của Mai HươngLễ hội mùa xuân - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangTrở về - Thơ Bùi Công MinhTết Trung thu - Huỳnh Thạch HàMột chiều Đà Nẵng - Tạ Hoàng TúPháo hoa sông Hàn thăng hoa – Thơ Lê Anh DũngViết ngày con trở thành thiếu nữ - Thơ Phạm Thúy NgaLỗi mùa – Thơ Nguyễn Hoàng SaVề phía những căn nhà – Thơ Vô Biên