Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Cô bé xòe diêm-Truyện ngắn của DMITRI BYKOV (Nga)Trò chuyện với súng Thần công trong thành Điện Hải – Thơ Mai Hữu PhướcMặt trời – Thơ Lê Huy HạnhKhói biên cương - Lê Quang TrạngVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênAnh đâu – Thơ Cẩm LệĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhNhói trắng – Thơ Trần TuấnRẽ sóng - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoSông Hương – Thơ Lê Anh Dũng