Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu PhướcNhặt lên phiến lá xanh - vàng - Nguyễn Thị Anh ĐàoĐoàn người đi trên đại lộ - Thanh VânMắt phù sa – Thơ Lê Anh Dũng Với thu – Thơ Dương Đăng HuệNgười tử tế - Vũ ĐãmLắng nghe – Thơ Lê Huy HạnhBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngĐất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếGửi nắng cho song - Truyện ngắn Thạch Thảo