Cô giáo - Nguyễn Hoàng sa
10.10.2014
...
Thầm lặng từng ngày
từng ngày chăm bón
Mưa nắng vô thường
bình thản vượt lên số phận riêng mình
...
Bàn tay nhỏ nhắn
một đời
ôm viên phấn thẳng ngay
Cô giáo đắm say
hồn tan vào bài giảng
bảng lớp vườn ươm
hạt tin yêu
hạt tách mầm
Thầm lặng từng ngày
từng ngày chăm bón
Mưa nắng vô thường
bình thản vượt lên số phận riêng mình
Thời gian trôi
đời mòn theo viên phấn
hối tiếc
buồn
vui
Ai hiểu được nỗi lòng ?
Cô mỉm cười
ánh mắt rất trong
đăm đắm dõi theo cây đời vươn bóng
Ánh mắt ấy
một mình
nói gì trong sâu thẳm …?
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Qua cầu cùng em – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngGiữa những bờ yêu dấu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoLá đơn tình nguyện – Truyện ngắn của Chu Cẩm Phong Ôi Tổ quốc tôi - Ngô Thị HạnhGửi người làm bảo tàng cội nguồn – Thơ Bùi Công Minh Những vần thơ rối - Thơ Hà Duy PhươngBên sông Hiếu - Thơ Đinh Lê VũẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtVô thường – Thơ Nghi Thảo