Cô giáo - Nguyễn Hoàng sa
10.10.2014
...
Thầm lặng từng ngày
từng ngày chăm bón
Mưa nắng vô thường
bình thản vượt lên số phận riêng mình
...

Bàn tay nhỏ nhắn
một đời
ôm viên phấn thẳng ngay
Cô giáo đắm say
hồn tan vào bài giảng
bảng lớp vườn ươm
hạt tin yêu
hạt tách mầm
Thầm lặng từng ngày
từng ngày chăm bón
Mưa nắng vô thường
bình thản vượt lên số phận riêng mình
Thời gian trôi
đời mòn theo viên phấn
hối tiếc
buồn
vui
Ai hiểu được nỗi lòng ?
Cô mỉm cười
ánh mắt rất trong
đăm đắm dõi theo cây đời vươn bóng
Ánh mắt ấy
một mình
nói gì trong sâu thẳm …?
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Đêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa Níp Giai thoại hò khoan - Đinh Thị HựuCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Nghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhRồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngAnh sợ –Thơ của Đình ÂnNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công MinhDharamsala- xứ sở bình yên - Nguyễn Nhã TiênTrên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương