Dạo khúc – Thơ Quang Tấn
04.03.2018
ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình
long lanh giọt nước tình duyên
nơi đó sau này thành sông thành biển
ai đã chèo thuyền vào cõi vô biên.
ở chỗ mà hương thơm của làn hơi thở
làm nở bừng tất cả những bông hoa
chiều nay là mây viễn xứ
một mai là gió giang hà
ở chỗ mà chiếc chìa khóa vàng rơi
từ đỉnh tháp xuống mù tăm
tôi một mình cúi xuống từ vực sâu
lời gọi âm thầm
ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình
long lanh giọt nước tình duyên
nơi này thành sông thành biển
nơi này anh đã yêu em
Q.T
Có thể bạn quan tâm
Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân VịnhEm từ biển mặn – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTrước biến – Thơ Nguyễn Ngọc Hà Đưa người – Thơ Ngân VịnhCâu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá LợiĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhMộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaMùa chim làm tổ - Nguyễn Thị Lê NaSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông Nhật