Chiều Vu Gia - Thơ Nguyễn Văn Tám
19.01.2017
Không có bạn nằm đây
Mình không về Đại Lộc
Mượt mà xanh ruộng bắp
Phù sa hồng chân mây
Vu Gia chảy từ đâu
Đi qua bao vùng đất
Bồn chồn tiếng chim hót
Chao nghiêng một khoảng trời
Chiều ấy bạn không về
Cùng hai người lính trẻ
Phía bờ sông súng nổ
Giá bạn chờ hoàng hôn…
Tất cả chỉ vậy thôi
Một buổi chiều nghiệt ngã
Bạn đi xa, xa mãi
Vu Gia ơi, Vu Gia!
Tôi gọi tên dòng sông
Mà lòng đau muối xát
Tôi gọi tên bạn tôi
Ngậm ngùi trong nước mắt
Dòng sông mang phù sa
Cháy lên hoàng hôn đỏ
Vuông đất bạn giữa trời
Phù sa loang cuối bãi!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Khúc xuân - Huệ TriệuĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángThử thách - Hồ Duy LệBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmẢo Hóa - Truyện Hermann Hesse Mơ vườn lạnh - Đinh Thị Như ThúyMùi thuốc súng – Truyện ngắn Nguyễn Văn ThọThần tiên tỉ tỉ - Bảo ThươngSự dịch chuyển của bầy Linh Thủy – Thơ Đinh Công ThủyKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh