Chiều muộn - Ngân Vịnh
18.06.2019
Ngày trôi mãi vào ký ức
trái tim dồn nén khôn nguôi
những hạt sương nằm thin thít
chiều lại đầy
chiều lại vơi
mưa lắc rắc vào con đường xa mãi
tưởng bước chân đã bình yên
tiếng chim nềm cô đơn ngơ ngác
cây lá vàng thu rơi xuống trước thềm
cuộc đời tình yêu thách thức
trên tay em quá mong manh
mặt nước sen hồ trắng bạc
đom đóm bờ ao thì vẫn hồn mình
lác đác tiếng gà trong nắng
đám mây sà xuống cánh đồng
lời gió ngủ trong đám cỏ
bơ vơ em
đứng níu cánh đồng.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCái miếu cổ - Huỳnh Viết TưNhặt nắng - Nguyễn Nho Thùy DươngEm trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Gió Truyện Ý NhiLụa – Truyện Trần Văn Mùa này gió núi - Nguyễn HiệpNgười Quảng Nam – Thơ Lê Anh DũngNgoại tôi – Thơ Mai Hữu PhướcGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn Tiếng