Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“
Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Trăng sông Hàn –Thơ của Ngô Cang Trở Lại Huế Xưa - Thơ Mai Hữu Phước Trở về Màu tím hoa sim (*) - Nguyễn Minh HùngNgụ ngôn một dòng sông – Thơ Nguyễn Nhã Tiênđơn giản chỉ là người bên cạnh - thơ Lê Vĩnh TàiNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh ChâuLục bát tháng mười – Thơ Trần KhoáiNgày rỗng – Thơ Đinh Thị Như ThúyMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã TiênSen - Truyện Trần Nguyễn Yến Nhi