Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“
Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Ngư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngHồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngQuê nhà – Thơ Lê Anh DũngLỜI NGUYỀN SA MẠC – Truyện ngắn của Hạo NguyênBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá – Truyện ngắn Lưu Trùng DươngNgười mang tên dòng sông - Thanh Quế Đêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân VịnhVi vút cánh diều – Thơ Lê Huy HạnhChùm thơ của Hoàng Hương Việt