Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Hồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang HưngNgày không em - Thơ của Minh TuấnBài thơ tháng Năm - Xuân HiệuAnh đã phát hiện ra em – Thơ Thanh Quế Sáng mùng một uống trà với bạn - Phan Đình MinhThơ Nguyễn Hoàng SaBên tháp Chàm - Nguyễn Nho KhiêmChùm thơ của nhiều tác giả Ảo ảnh - Nguyễn Văn TámÝ nghĩ ban mai - Thơ Đinh Thị Như Thúy