Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Ngọt đắng tình người - Truyện ngắn Thanh NguyênPhan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩnHội An - Tôi và Em – Thơ Nguyễn Văn TámNgười vẽ trời ở phía đằng Tây - Bùi Việt PhươngỞ ATM - Truyện ngắn của Quỳnh NgọcChưa bao giờ ta đến được giấc mơ của nhau - Thơ Đinh Thị Như Thúy Chợ chiều – Thơ Nguyễn Văn TámNơi Bác ở là một ngôi nhà sàn – Thơ Bùi Công MinhTháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương Với thu – Thơ Dương Đăng Huệ