Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Tìm dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaCuộc rượu tàn – Thơ Ngân VịnhVô danh - Đỗ Như ThuầnTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámCầu vồng bảy sắc – Truyện ngắn Phan Thị Thu LoanCuộc chơi – Thơ Anh TuấnBức tranh thiên nhiên - Thơ Ngân VịnhChân trời ngọc – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngSữa đỏ - Truyện ngắn Hoàng Khánh DuyDanh thần Võ Đăng Xuân - Vũ Hoài An