Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Lót ổ tình trong vườn cây đang ngủ - Thơ Bùi Mỹ HồngNước mắt – Thơ Lê Anh Dũng Khói hoàng hôn - Truyện ngắn Tống Phú Sa Em trách chi...- Nguyễn Nho KhiêmĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như ThúyTháng mười hai – Thơ Bùi Công MinhĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu SươngChòi bên núi - Truyện ngắn Y NguyênTôi ngồi bên này bờ rào thời gian –Thơ Thanh QuếNguyên quán – Thơ Lê Anh Dũng