Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Trà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị Luyên Cơn mơ – Thơ Nguyễn Minh HùngKhúc biển - Thơ Nguyễn Thị Ngọc LanTổng quan về việc đặt tên đường phố ở Tourane/Đà Nẵng từ năm 1902 đến năm 1996 - Bùi Văn TiếngMặt trời bay đi - Truyện ngắn Minh SángTiễn mùa –Thơ Đinh Thị Như ThúyViếng mộ nguyễn du - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngGọi biển-Thơ Hồ Anh TuấnBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngMai Bá Ấn - Con sông Trầu lờ lợ nước chè hai...