Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Bầy chim đang bay - Thơ Đinh Công ThủyCuối năm chào núi ta về - Vĩnh ThôngNắng gió quê người - Truyện ngắn Cao Duy Sơn Giấc mơ của một gã say - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangChiêm bao đất - Truyện ngắn Lê Quang TrạngCánh diều tuổi thơ - Trần Nguyên HạnhMất một địa chỉ - Truyện ngắn Mai HươngVăn hóa-văn nghệ dân gian trong đời sống đô thị đương đại – Bùi Văn TiếngChiều chiều vác nhủi ra đồng - Hoàng Nhật TuyênTri thức dân gian của ngư dân biển Đà Nẵng – Huỳnh Thạch Hà