Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân VịnhNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnTrăng rằm mùa thu - Tuyết SươngCó một dòng sông chảy ngược - Truyện ngắn Thu LoanĐộng và Tĩnh – Thơ Bùi Công MinhVua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức TiếnBiển trắng - Nguyễn Văn TámMiếu thờ trên địa bàn quận Ngũ Hành Sơn thành phố Đà Nẵng - Đinh Thị TrangKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnThơ Ngân Vịnh