Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
thời gian rơi… - Thơ Nghi ThảoQuãng vắng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Giữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnNhững giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnTiếng chuông trôi trên sông – Truyện ngắn Vũ HồngĐợi tàu ngược - Truyện ngắn Ý NhiPhong tục thờ cúng tổ tiên của người Việt - Huỳnh Thạch HàNhớ hội đua ghe trên sông Thu Bồn - Huỳnh Viết TưTiếng Gọi Đời Thường –Truyện ngắn của Knut Hamsun Tao Nôi Gò Nổi – Thơ Lê Anh Dũng