Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Lặng im – Thơ Khánh PhươngLắng nghe – Thơ Lê Huy HạnhSuối tre – Truyện ngắn Thanh QuếCó một ngày - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhVề một khoảng trời ký ức - Hoàng Hương ViệtBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoSân khấu – Thơ Nguyễn Văn TámVắng em mùa này biển có buồn không?- Thơ Nguyễn Thị BìnhEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnQuản lý, bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội tại Đà Nẵng - Vũ Hoài An