Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Nghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công MinhCô gái vẽ linh hồn - Truyện Cẩm GiangXa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhHọc sinh học giỏi môn văn và học sinh có khiếu sáng tác văn chương - Bùi Văn TiếngĐà Nẵng và Hải Phòng: Sáu mươi năm tình nghĩa - Bùi Văn TiếngMẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy HòaTự khúc tháng Ba – Thơ Ngô Liên HươngỞ ATM - Truyện ngắn của Quỳnh NgọcTiếng khuya - Nguyễn Nhã TiênThơ Nguyễn Hoa