Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Thơ Bùi Mỹ HồngNgười may áo cưới - Văn TuấnẤm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaThôn trang – Thơ Bùi Công MinhCó một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh DũngQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyĐá đỏ - Phan Xuân Hậu.Khúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámTháng bảy nào - Phan Đình Minh