Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Đạo Minh sư ở Hội An - Vũ Hoài AnBên tháp Chàm - Nguyễn Nho KhiêmBÁI BIỆT VÕ ĐẠI TƯỚNG – Thơ Mai Hữu PhướcNước mắt – Thơ Lê Anh DũngNhững lao xao trong gió – Thơ Đinh Thị Như ThúyĐinh Mỹ nhân - Truyện dã sử Đỗ Nhựt ThưVạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh ĐàoChùm thơ của Thy NguyênChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên HậuChuyển mùa - Tản văn Đỗ Đức