Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Bảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoVới mẹ- Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐêm thu – Thơ Quốc LongNếu có lúc... –Thơ Như Ngọc Viên gạch người Chăm – Thơ Nguyễn Văn TámNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnNước mắt – Thơ Lê Anh DũngTạp cảm – Thơ Ngân VịnhChuyển mùa - Nguyễn Nhã Tiên