Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Gửi người dưng – Thơ Võ Kim NgânNhững tuyến đường quan họ – Thơ Bùi Công MinhDấu lặng – Thơ Đỗ Như Thuần Trương Đồ Nhục – Sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Hiển Dĩnh từ một truyện cổ dân gian (1) - Bùi Văn Tiếng Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếĐất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếHình như – Thơ Trần Mai Hường Vị mặn cuối ngày – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên Ảo Ảnh - Truyện ngắn Lê Dạ