Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Viết cho một người - Lê Huy HạnhMỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam KhaPhiến đá – Thơ Bùi Minh VũLễ cưới của người Cơtu - Đỗ Thanh TânNơi đồng đội tôi nằm – Thơ Tiến TuấtChỉ khuôn mặt đó - Thơ Đinh Thị Như Thúy Nỗi nhớ - Thơ của Nguyễn Văn TámThương làng - Nguyễn Hoàng SaDãy nhà mưa – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiếc Nhẫn Ngọc – Truyện của Rabindranath Tagore