Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Gió - Truyện Ý NhiChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcỞ nơi đầu sóng - Minh SơnTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiều hoa sen – Thơ Đức QuangKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân VịnhTuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngLãng mạn với sông Hương - Thơ Nguyễn Nhã Tiên