Tiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào
12.01.2018
Có tiếng ru gọi ký ức về
Trong căn nhà trước biển
Gió đổi phận phù sa
Thấm nước biển mặn mòi
Tháng năm cánh đồng hoa sen
Nở trong hương thời gian
Bung toả
Giấc mơ quê kiểng chập chờn
Mẹ ngồi hong tóc ngoài hiên
Lượm nhặt thời gian trên tà áo cũ
Nắng ngoài vườn chênh vênh
Đo – đếm bước con về.
Cơn mưa chiều cắt nửa dòng sông
Chia từng chuyến phà trong ký ức
Có người về tìm hơi ấm
Trên đôi tay hiền ngoan
Bây giờ
sông cạn phù sa
rừng trơ sỏi đá
Còn không lòng người vụng dại
Đốm lửa tàn tro có thành khói ngang trời?
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như ThúyTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ HướngẢnh cũ - Thơ Vũ DyĐêm Đà Nẵng nhìn chớp giật biển xa – Thơ Thanh QuếNàng ở cổng trời - Nguyễn Thị Anh ĐàoGửi người dưng – Thơ Võ Kim NgânBình phong: Dấu ấn văn hóa tại các di tích kiến trúc ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChất đồng quê trong thơ Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Thụy Kha Thần tiên tỉ tỉ - Bảo ThươngThành Điện Hải - Vũ Hoài An