Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
13.01.2017
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Trên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhSương khói say - Thơ Lê Anh DũngVô thường – Truyện ngắn Lê Hồng NhuậnBác Hai Niệm - Nguyễn KiênLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnCánh diều tuổi thơ - Trần Nguyên HạnhDấu lặng – Thơ Đỗ Như Thuần Từ trời rơi xuống - Ngân VịnhNghe em giảng Kiều – Thơ Nguyễn Xuân RuộngThơ Trần Sang