Vỡ một miền quên – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
02.12.2016
Em ở đâu
bảng lảng mây chiều
vá khâu miền nhớ
Mặt trời không đốt nổi ngày đông
Gió xô con sóng dềnh lên
Những nhịp cầu nối bao miền sâu thẳm
Đâu đã hết những mái chèo cưỡi sóng gió mù khơi

Phía không em phù sa đổ vào đâu
Lời ru mỏng tênh trên thuyền câu phỉnh phờ con cá quẫy
Những sợi tơ trăng dấu lặng đáy sâu
đánh lừa bóng nước và đêm
Ta lặng lẽ tìm giấc mơ lạc giữa phố quên
Câu hỏi bâng quơ trôi về phía lênh đênh …
Ai gánh tháng năm đổ lấp chân cầu
Nước cuốn đi rồi bờ mãi còn say
Mơ hồ lòng sâu cạn
Chợt vỡ một miền quên…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Vết cắt – Thơ Khánh PhươngTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân VịnhẤm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình Bệnh dịch và số phận của con người xã hội - Vũ Đức LiêmMười năm - Thơ Đinh Thị Như ThúyNhà ngoại tôi trăng lên – Thơ NGUYỄN GIÚPĐường mòn – Thơ Cẩm LệBiển một màu - Nguyễn Như BáTrở vềGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn Tiếng