Mùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ Hồng
17.06.2018
Người đàn bà bịt kín hai tai
ngửa mặt nhìn lên bầu trời đầy sao
trời xa quá
đêm sáng quá
đau đớn - khoan dung
làm sao chung một con đường
khi niềm tin chẳng còn điểm tựa
tiếng la hét
chưởi bới
đã trả lại im lặng cho đêm
người đàn bà bó gối
tìm bình yên cho thân xác rã rời
ngã theo hướng nào
khi chỉ còn là cánh hoa trong chiếc gương rạn - nứt
trăng dưới nước làm sao vớt được
Đêm dài phù thủy sẽ qua
đêm khâm liệm hết nỗi niềm nức nẻ
bụi sả tỏa hương thơm hát lời của gió
vuốt ve mái tóc hứng giọt nước đời
những gì còn lại nằm trong lòng bàn tay năm ngón
Có ai cõng dùm ta ra ngoài nỗi khổ
tìm trong mênh mông - im lặng một chỗ nằm
ta sẽ hát cho người nghe bài:
mùa thu lá đổ nước chìm...
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Người vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcĐêm miết nhoài ngọn cỏ ngoại ô – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKý ức xanh – Thơ Đinh Lê Vũ Viết cho một người - Lê Huy HạnhChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung Lai Huyền thoại về đình rắn - Đặng Hoàng ThámThổi đi từng cơn gió bấc - Nguyễn Nhã TiênĐâu phải đi xa - Lê huy HạnhCon thiên nga đen lẻ bạn - Hồ Việt KhuêNhà văn Nguyễn Nhã Tiên