Tơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
25.04.2016
Như sợi tơ lạ
màu bồ kết
thơm hương sả hương chanh
Một thời tắm gội giếng quê
lỏng mềm sợi gió

Chẻ đôi sợi tóc
giấu vào hồn một nửa
nửa kia gửi lại người ta
chỉ nghĩ thế thôi
lời riêng ngập ngừng gói màu lá muộn
lạc miền khói sương
chạm vào đâu, tan vào đâu.Về đâu ? !...
Đừng hỏi tại sao
tơ trời hay sợi tóc
đậu lên bờ môi thơm
chạm vành mắt ướt
Và em
bóng nhàu bên hiên gió
nụ cười nửa mờ nửa tỏ
Trách chi đời phôi pha…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy Ru con – Thơ Nguyễn Văn TámMẹ – Thơ Tất ThắngThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtRong ruổi – Thơ Lê Huy HạnhMộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaThu về – Thơ Lê Huy HạnhLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ HồngNguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam - Phương Mai