Phiến đá – Thơ Bùi Minh Vũ
06.11.2016
Có thể em sẽ không nhận ra tôi
Không nhận ra
Khuôn mặt này ướt đẫm sương đêm
Môi còn một vệt trăng vắt ngang
Mắt còn một vệt cứa của làn hương em rớt lại
Tóc tôi là gió hai vì sao nhòa
thanh âm vênh vao
miệng là một chiếc hố tư tưởng
nhai những giấc mơ và nhả ra hài cốt ái tình
Khi đêm thức
tôi thấy những chiếc lá khóc
Tắm thân thể tôi bên bờ hoang nơi em
Từng ăn cỏ dại
Trăng mặc áo
Gió mặc quần
Tôi như phiến đá trơ trơ
Trách gì bia miệng?
B.M.V
Có thể bạn quan tâm
"Con chim xanh biếc bay về" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chính thức ra mắt độc giảChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩNgày trở về - Thơ Nguyễn Văn TámNgười hát rong thời đại - Trần Trung SángSoi chung gương mặt đàn bà - Truyện ngắn Nhụy NguyênSen băng – Nguyễn Linh KhiếuCuộc chơi – Thơ Anh TuấnLinh hồn bán đảo ... - Trần Ngọc TuấnMuống biển – Thơ Thủy AnhHồi ký văn học sau 1986 nhìn từ lí thuyết tự sự học hiện đại - Nguyễn Quang Hưng