Phiến đá – Thơ Bùi Minh Vũ
06.11.2016
Có thể em sẽ không nhận ra tôi
Không nhận ra
Khuôn mặt này ướt đẫm sương đêm
Môi còn một vệt trăng vắt ngang
Mắt còn một vệt cứa của làn hương em rớt lại
Tóc tôi là gió hai vì sao nhòa
thanh âm vênh vao
miệng là một chiếc hố tư tưởng
nhai những giấc mơ và nhả ra hài cốt ái tình
Khi đêm thức
tôi thấy những chiếc lá khóc
Tắm thân thể tôi bên bờ hoang nơi em
Từng ăn cỏ dại
Trăng mặc áo
Gió mặc quần
Tôi như phiến đá trơ trơ
Trách gì bia miệng?
B.M.V
Có thể bạn quan tâm
Bảo tàng Chăm và ký ức tuổi thơ tôi – Bùi Văn TiếngMưa rào tháng Ba và nàng Bân - Đào Phi CườngTín ngưỡng Thiên Hậu của người Hoa ở Đà Nẵng - Vũ Hoài An Tơ trời – Thơ Nguyễn Hoàng SaViết vội, từ một đêm mưa - Nguyễn Nho KhiêmBờ xanh cỏ hát - Phong HânSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýRượu ủ kín vò – Thơ Ngân VịnhKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhTrên thảo nguyên xa thẳm - Truyện ngắn Trần Thị Tú Ngọc