Phiến đá – Thơ Bùi Minh Vũ
06.11.2016
Có thể em sẽ không nhận ra tôi
Không nhận ra
Khuôn mặt này ướt đẫm sương đêm
Môi còn một vệt trăng vắt ngang
Mắt còn một vệt cứa của làn hương em rớt lại
Tóc tôi là gió hai vì sao nhòa
thanh âm vênh vao
miệng là một chiếc hố tư tưởng
nhai những giấc mơ và nhả ra hài cốt ái tình
Khi đêm thức
tôi thấy những chiếc lá khóc
Tắm thân thể tôi bên bờ hoang nơi em
Từng ăn cỏ dại
Trăng mặc áo
Gió mặc quần
Tôi như phiến đá trơ trơ
Trách gì bia miệng?
B.M.V
Có thể bạn quan tâm
Thơ Phan HoàngMai Bá Ấn - Con sông Trầu lờ lợ nước chè hai...Đoản khúc cho mùa-Thơ Lê Minh ChánhĐất nước có nhiều trẻ con – Thơ Thanh QuếĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhBuổi học của Thúy – Truyện Hồ Thị Hiếu HiềnTiếng mưa rơi trong đêm – Tản văn Ngô Phan LưuKhi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy Hạnh