Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Sông không tên - Truyện ngắn Phạm Thị Hải Dương Du Miền Hải Vân Quan - Nguyễn Nho Thùy DươngMưa tháng tám – Thơ Thy MinhHạnh phúc – Thơ Tất HanhNgười đẹp xứ hữu nhân – Truyện ngắn Phan Đức NamChùm thơ của Rabindranath TagoreGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngCó lẽ…- Thơ của Lê Huy HạnhViên gạch người Chăm – Thơ Nguyễn Văn TámChiều hoa sen – Thơ Đức Quang