Phúc âm buồn – Thơ Đinh Thị Như Thúy
22.05.2017
Phúc âm buồn
cho một buổi trưa bình yên quán vắng
bình yên lũ cỏ cây xinh
bình yên bầy cá nhỏ dưới những bông súng tím
bình yên bao tranh gốm treo tường
Phúc âm buồn
cho bình yên người thiếu phụ mắt buồn
người thiếu phụ đã đi qua tuổi bốn mươi
những ngón gầy xanh hong nắng
như dòng nham thạch đang nguội dần
sau ngày tháng trào dâng nhưng nhức
giờ hiền hòa nằm nghe mưa trút
nghe mầm cỏ nẩy xanh trên da thịt của mình
Phúc âm buồn
cho mỏi mệt ánh nhìn
cho tiếng thở dài từ vết hằn trên khuôn mặt gốm
cho giọng hát rã rời
cho những dự cảm về mong manh phận người
Phúc âm buồn
cho nụ cười hoa cúc
khước từ gió thu./.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Tín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng thế kỷ XVIII qua nhật ký của John Barow - Đinh Thị TrangBên dòng sông Kiến Giang - Nguyễn Văn TámBiển, nắng, gió và một chàng trai – Truyện ngắn của Trần Thương ThươngVề quê - Y NguyênBên kia thinh lặng - Phương Uy“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc GiaoChiều đầu non – Thơ Lê Anh DũngLời Vọng Nguyệt – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNăm canh bên bờ vựcBến khát - Thơ Tất Hanh