Phố vàng - Nguyễn Nho Khiêm
18.11.2019
ly cà phê phố mưa
nhạc Trịnh chiều ửng nắng
em mặc áo vàng xưa
gởi cho tôi khoảng lặng.
thuở học trò thơ mộng
thương em thương rất thầm
hai mươi năm biển rộng
viết nghìn câu thơ câm.
mùa hè trôi chầm chậm
náo nức phượng sân trường
nhớ mong ngày thêm đậm
em vẫn áo vàng thương!
tóc ngã màu sóng gió
đôi chân mỏi lưng đồi
may còn em để nhớ
trong muôn vàn mây trôi.
ly cà phê nhạc Trịnh
mưa gieo nhộn sông Hàn
ai vừa qua rất nhẹ:
- em và nắng phố vàng!
N.N.K
Có thể bạn quan tâm
Trải lòng – Thơ Thanh YênBên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu LoanQuảng Nam hay cãi: Cãi mới tồn tại - Hồ Trung TúBa và biển đảo – Truyện ngắn Hoàng Thu NgânChim ngụ cư cửa rừng Cây Mít - Truyện ngắn Nguyễn ThanhẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtTượng hình kín – Thơ Đoàn Minh ChâuTiếng Gọi Đời Thường –Truyện ngắn của Knut Hamsun “Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngVai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An