Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.

Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Gió đã thổi suốt đêm - Truyện ngắn Nguyễn Quang Thiều Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng SaEm từ biển mặn - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa NípLại có một ngày vui đáo để - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàMột vị trí buổi chiều Mùa vàng – Thơ Nguyễn Minh HùngKhí phách Trường Sa - Phạm Duy NghĩaKhoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy