Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Quảng bá tác phẩm - Vấn đề của Đại hội lần thứ IX Liên hiệp các Hội Văn học - Nghệ thuật thành phố - Bùi Văn TiếngTừ cây bàng lá nâu –Thơ Đinh Thị Như ThúyĐoản khúc mưa – Thơ Vũ DyCầu đá xanh - Nguyễn Kiên Cổ Mân - Thơ Huỳnh Trương PhátĐà Nẵng và Hải Phòng: Sáu mươi năm tình nghĩa - Bùi Văn TiếngKhuyết một vầng trăng - Thơ Lê Huy HạnhTác phẩm đạt giải Cuộc thi truyện ngắn và thơ chủ đề “Người đô thị” Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Biển thanh xuân - Trương Điện Thắng