Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Mùa đông luống tuổi – Thơ Tú AnhMột đời lặng lẽ - Nguyễn Hoàng SaMùa Trăng Hờn – Thơ Văn ThảnhTrăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn TámMười bông sen trắng…Thơ Lê Huy Hạnh Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoLời Vọng Nguyệt – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýNhặt trăng - Vũ Ngọc GiaoKhói chiều quê hương - Lê Kim Toàn