Non Nước chiều xưa - Thơ Phan Hoàng Phương
27.10.2015
Cầm một đóa hoa
Lên đến vọng Giang đài
Tôi xé từng cánh mỏng
Lùa trong gió vãi vung...

Theo quá khứ giữa trời mây lơ lửng
Tôi dõi nhìn xa xôi
Lững lờ trôi... bao niềm mơ ước chậm.
Gửi lời khấn cầu theo hương khói đâu đây
Dẫu vẫn biết sẽ nằm im trên vách đá
Âm thầm nhỏ giọt
Giữa lòng sâu
Vạn đời sau
Còn thấu động?
Chỉ thế thôi rồi tôi lại quay về
Hứng đá hoa rơi giữa trời mây lấp lửng
Xé từng cánh mỏng manh
Vãi vung ùa trong gió
Non Nước chiều xưa
Đã một lần tôi đến rồi lại đi...
P.H.P
Có thể bạn quan tâm
Bay ngược – Nguyễn Minh HùngTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaNước mắt màu xanh thẫm - Nguyễn Văn ThiệnTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ HướngThổn thức mùa xuân – Thơ Bùi Mỹ HồngDâng hiến dã quỳẤn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtChiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhMùa xuân - Bùi Công MinhBù nhìn - Nguyễn Phạm Oanh Oanh