Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Bản hợp đồng tình yêu quá hạn - Nguyễn Nho Thùy DươngHương cỏ làng xa – Thơ Trương Văn NgọcTiềm năng, giải pháp phát triển du lịch sông Cu Đê - Huỳnh Thạch HàMặt trận - Ngân VịnhĐồng Xanh - Đồng Nghệ - Đinh Thị Như ThúyNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh ChâuLàng tôi – Thơ Nguyễn Văn TámBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Người đến từ quá khứ - truyện ngắn của Hoàng TúVợ người ta