Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Cuộc rượu tàn – Thơ Ngân VịnhNhững tuyến đường quan họ – Thơ Bùi Công MinhEm từ biển mặn – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngBiển – Thơ Mai LinhTây, ta, đàn bà - Truyện ngắn Đoàn Ngọc HàBóng tối – Thơ Trần TuấnTrái tim không có mắt – Thơ Thuận TìnhGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòeChút nồng nàn đã cạn – Thơ Ngân VịnhChiếc lá hình giọt lệ - Truyện ngắn Quế Hương