Ngọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng
30.08.2017
Hai mươi mốt năm chong ngọn đèn dầu
Chong mắt chong đêm mẹ ngồi canh gác
Làng Hồng Phước ngọn đèn không tắt
Những căn hầm trong lòng đất rung lên
Mẹ như ngọn đèn không tuổi không tên
Thắp đỏ - an toàn, tối đen - có địch
Nơi chốn đi về đặc công, du kích...
Ấp áp bồi hổi lòng mẹ, lòng dân
Giờ ít ai dùng ngọn đèn thời chiến tranh
Gian nhỏ bảo tàng, góc nhà truyền thống
Ai khêu lên một thời vinh quang?
Ai nhen lên thời hào hùng bi tráng?
Ngọn đèn mẹ hắt lên vầng sáng
Trong miệt mài thầm lặng thời gian.
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Trái tim không có mắt – Thơ Thuận TìnhTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoÁo vàng mùa thu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoThực trạng và những đặc trưng trong sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàLời nhắn gởi – Truyện ngắn Trần Trung YênNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công MinhCó một ngày - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhThuyền buồm làng đảo - Tiến Luận