Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Tuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúKhúc tháng Chạp - Trần Thiên ThịVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim HoaChiếc Nhẫn Ngọc – Truyện của Rabindranath Tagore Thì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhNhớ dáng cha ngồi – Tản văn Nguyễn Ngọc Lợi Tan một ngày - Nguyễn Thị Anh Đào Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcCầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưNhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc Giao