Mẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh Thuận
11.04.2016
Mẹ tôi
Gánh gieo neo nhọc nhằn
Oằn lưng trên ruộng
Dầm bùn vàng suộm móng chân
Mong có hạt cơm ấm bụng…
Mẹ bới trên đồng
Kiếm tìm con ốc con cua
Mót từng lá mồng tơi, ngọn rau…
Vì chồng, vì con
Tháng ba ngày tám tảo tần
Mòn vai gánh cạn gian truân cuộc đời!
Mẹ ru tôi lớn thành người
Rồi lại ru cháu chơi vơi cánh cò
T.A.T
Có thể bạn quan tâm
Ý nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoHồn trầm - Truyện ngắn Văn XươngNghĩ trong lễ Quốc tang - Bùi Công MinhChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩVi vút cánh diều – Thơ Lê Huy HạnhTìm – Thơ Nguyễn Hoàng SaThuyền buồm làng đảo - Tiến Luận Tết Trung thu - Huỳnh Thạch HàKhúc say tình cờ - Thơ Thường Kham