Mẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh Thuận
11.04.2016
Mẹ tôi
Gánh gieo neo nhọc nhằn
Oằn lưng trên ruộng
Dầm bùn vàng suộm móng chân
Mong có hạt cơm ấm bụng…
Mẹ bới trên đồng
Kiếm tìm con ốc con cua
Mót từng lá mồng tơi, ngọn rau…
Vì chồng, vì con
Tháng ba ngày tám tảo tần
Mòn vai gánh cạn gian truân cuộc đời!
Mẹ ru tôi lớn thành người
Rồi lại ru cháu chơi vơi cánh cò
T.A.T
Có thể bạn quan tâm
Ông già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế Buổi sáng – Thơ Phạm ĐươngHình tượng con gà trong các nền văn hóa - Đinh Thị TrangKý ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyMùa hoa tam giác mạch - Ý NhiHoa rừng - Dương Thị Xuân QuýVi vút cánh diều - Lê Huy HạnhGiấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng Sa