Ngày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn Tám
16.09.2018
Vẳng chân đèo tiếng cuốc
Thống thiết đến nao lòng
Tiếng cuốc kêu như dụ lũ phường săn
Những viên đạn rình mò bay ra từ phía sau lưng chúng
Con cuốc cụt đuôi
ở bờ, ở bụi
Lủi thủi
Không bay được lên trời ...
-Ngày xưa cha tôi kể:
Loài cuốc sống rất chung tình
Chẳng may một trong hai con bị chết
Con còn lại nhớ bạn kêu ngày này qua ngày khác
Kêu đến khi kiệt sức, rồi chết theo
Cuốc chết chân treo ngược cành cây
Mắt mở trừng, trắng đục
( Một nỗi niềm oan ức? )
-Ngày xưa cha tôi kể:
Đem xương chim cuốc đốt lên, gĩa nhỏ
Bôi lên tóc đàn ông
Đàn ông sẽ sống trọn đời thủy chung
Lên rừng xuống biển
Dầu cuộc đời dâu bể...
Tôi hỏi lại cha
-Sao không bôi lên tóc đàn bà?
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Chồi biếc - Truyện ngắn Nguyễn Nhật AnhVề Liên Chiểu,nghe em…Thơ Lê Huy HạnhHoa niên trên trời - Phạm Thị Hải DươngThu rơi - Tản văn Thuận TìnhĐể buồn em phương này - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngDấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng SaGiàn mướp đắng - Mỹ AnCa dao cho biển – Thơ Tú AnhTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ HướngNăm canh bên bờ vực