Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Mù tăm – Truyện Trần Đức TiếnNgười vẽ trời ở phía đằng Tây - Bùi Việt PhươngHoa niên trên trời - Phạm Thị Hải DươngNgày ngắn – Thơ Thanh Quế Tín ngưỡng thờ Thiên Y Ana ở Ngũ Hành Sơn - Ngọc GiaoNhớ Hịch Tướng Sĩ - Lê Anh Dũng Chuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnGiao mùa – Thơ của Lê Huy HạnhNhà văn Bùi Công DụngNgày trở gió – Thơ Ngân Vịnh