Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Đường về nẻo thiền - Truyện ngắn Hoàng Công DanhMây tan - Lê Thị DiễmNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhNhững mảnh ký ức – Truyện Phan Thị Thảo HạnhBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmKhúc xuân - Huệ TriệuCầu đá xanh - Nguyễn Kiên Biển thanh xuân - Trương Điện Thắng Tháng sáu - Thơ Đinh Thị Như ThúyDấu phù vân – Thơ Nguyễn Nhã Tiên