Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Trà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyênBên tháp Chàm - Nguyễn Nho KhiêmKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàNghĩ trong lễ Quốc tang - Bùi Công MinhCơn nóng – Thơ Ngân VịnhCó nhiều khi - Lê Huy HạnhTro ám chân mây - Thơ Nguyễn Thành TâmChùm truyện ngắn của Lưu Đức TrungVô danh - Đỗ Như ThuầnMẹ và người lính - Lê Huy Hạnh