Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Người bái hoa mai – Thơ Ngân VịnhMẹ tôi - Thơ Lê Huy HạnhHay là gió làm em nước mắt... - Thơ Lê Vĩnh TàiNước mắt hình ngọn lửa - Phát DươngTiếng rừng – Truyện Phạm Nguyễn Ca DaoTrong tĩnh lặng – Thơ Lê Anh DũngXóm cũ dân về - Thơ Thanh QuếĐối tác - Tạ Ngọc Điệp“Đạp xe khi trời gió” - Outhine BounyavongAnh đã phát hiện ra em – Thơ Thanh Quế