Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
03.12.2016
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt sang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!

kìa bầy con Sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Mèo trong mưa - Truyện ngắn Ernest Hemingway (Mỹ)Cô gái vẽ linh hồn - Truyện Cẩm GiangLinh hồn bán đảo ... - Trần Ngọc Tuấn Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngTin nhắn lạ - truyện Sử Hà Hạnh NhiQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyCánh đồng đom đóm - Trần Nguyên HạnhVề Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn TámChùm truyện ngắn của Lưu Đức TrungĐi Thoáng Qua Chiều - thơ Mai Hữu Phước