Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang
ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Sự phẫn nộ của lương tri - Bùi Công Minh“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngBài thơ tháng Năm - Xuân HiệuEm đánh rơi nỗi nhớ bên dòng Đak Bla – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Dạo khúc – Thơ Quang TấnGọi xuân – Truyện ngắn Phạm Lý LiênĐêm ở làng – Thơ Quang QuýHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiNgười đàn bà đẹp đi đâu? - Mai Hữu PhướcNhững ngọn gió khuya – Thơ Thanh Quế