Lời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
04.08.2018
Khi thinh không nhỏ giọt buồn
đêm hạ gầy chập chờn thổn thức
từ xa xăm... nghe vỡ từng tiếng nấc
theo vườn đêm rớt đọng vườn hoang

ngày không dưng rẽ lối sang ngang
hạt sương đậu bờ mi cỏ khóc
lời tâm sự giọt buồn tan vào đất
Một sớm mai lên hương sương trắng mơ tan...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Tình bạn mèo con – Truyện Kiều Thảo VyVi vút cánh diều - Lê Huy HạnhChiều đi - Thơ Ngân VịnhChùm thơ của Rabindranath TagoreBệnh dị ứng mặt nạ - Truyện ngắn Tiêu ĐìnhTruyện đồng thoại Võ Quảng - Triết lý hồn nhiên mà sâu xa Có một nhiệt đới buồn - Đặng Ngọc HùngHè chói nắng Phan Tứ - Nhà văn còn nhiều... bí ẩnƠi tháng năm lại về - Thơ Mai Hữu Phước