Chuyến tàu cuối - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
24.08.2016
Chắc gì chuyến tàu cuối
Trong anh là bóng em
trong anh lưng chừng núi
những ngày vui êm đềm

Rồi mai này chớp bể
rồi mai đây mưa nguồn
mặc em nơi phiền muộn
mặc lòng đau hợp tan
Tàu xuôi về một hướng
em ngược xa cuối dòng
đâu nữa rồi sóng vỗ
bềnh bồng tình đại dương
Đã bao lần cầm tay
em cũng không nhớ nổi
trong em ầm sóng dội
chuyến tàu suốt đêm khơi...
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Tiếng lụa – Thơ Lê Anh DũngChỉ một giờ bay là anh đến được – Thơ Bùi Công MinhThần nữ đi chân không - Truyện Trần Thùy MaiNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoHình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc GiaoMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhCảm nhận từ Lý Sơn - Huỳnh Viết TưTuổi bốn mươi – ký Hồ Duy LệĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như ThúyThét vào không gian – Thơ Bùi Mỹ Hồng