Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)

mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Biển gọi tên – Tăng Tấn TàiVá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng XuânĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiAnh đâu – Thơ Cẩm LệVai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài AnKý ức Dã quỳ - Trần Nguyên HạnhThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêDăm ba hạnh phúc ngắn – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNhững cây cầu thành phố - Trần Nhã ThụyCửa sau thành phố - Truyện Trần Nhã Thụy