Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
14.06.2017
Em ngồi dưới mái hoàng hôn
nghe xa xôi gió ru hồn thi nhân
đầy vơi chi kiếp phong trần
"cho thanh cao mới được phần thanh cao?"(1)
mộng nghèo là mộng trăng sao
mộng giàu sang? biết thế nào là sang
mớ tình ai quảy sang ngang
chợ thơ em bán mơ màng ai mua?
liêu xiêu trong tiếng chuông chùa
có người nhặt nắng cuối mùa đồng dao
N.N.T.D
(1) Thơ Nguyễn Du
Có thể bạn quan tâm
Thơ Nguyễn Hoàng SaVề một người “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - Bùi Văn TiếngRu anh thức - Thơ Đặng Nguyệt AnhNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoMẹ tôi - Thơ Lê Huy HạnhChiếc ghế - Thơ Thanh QuếÊm đềm sông trôi - Thơ Đàm LanNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn Tám Nhẩm – Thơ Vũ Thị ThànhỞ vách ngăn cuối cùng - Nguyễn Thị Anh Đào