Chiều Phan Thiết – Thơ Cẩm Lệ
09.10.2018
Gió hòn Rơm căn cánh buồm nan
Khơi xa mây trời biển động
Nhìn rõ sợi mưa giữa mùa
Biển vô tư trước nỗi hờn em
Bước một mình thèm nghe tiếng sóng
Dạt dào mũi Né hoàng hôn
Ta còn đâu sóng vỡ chiều Phan Thiết
Dấu chân ai trên cát đồi Hồng
Ta hỏi bể vì đâu biển mặn
Gió ngàn khơi ai kéo sợi tơ trời
Dã tràng ơi dùng dằng chân ở lại
Mây trên đầu vần vũ một cơn dông
Ta lại về đâu bể dâu
Lầu ông Hoàng
tình yêu người thi sỹ
Mà tang thương còn lại mảnh trăng rơi
Biển bâng khuâng không niú được chân chiều.
Mũi Né, Phan Thiết 8/2003
C.L
Có thể bạn quan tâm
Kết thúc có hậu - Truyện ngắn Vị TĩnhLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhNếu Thượng đế chơi trò rung chuông – Trần Nhã ThụyNhà văn - kỹ sư Lê Khôi: Trang sách cũng như cánh đồngĐường về - Truyện ngắn Lê Ngọc Duy Huyền thoại về đình rắn - Đặng Hoàng ThámHoa niên trên trời - Phạm Thị Hải Dương Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân Vịnh“Chất Quảng” – dấu ấn riêng trong ngôn từ nghệ thuật của Nguyễn Văn Xuân - Trương Thanh ThủyMột thời má đỏ - Nguyễn Chu Nhạc