Vỡ một miền quên – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
02.12.2016
Em ở đâu
bảng lảng mây chiều
vá khâu miền nhớ
Mặt trời không đốt nổi ngày đông
Gió xô con sóng dềnh lên
Những nhịp cầu nối bao miền sâu thẳm
Đâu đã hết những mái chèo cưỡi sóng gió mù khơi
Phía không em phù sa đổ vào đâu
Lời ru mỏng tênh trên thuyền câu phỉnh phờ con cá quẫy
Những sợi tơ trăng dấu lặng đáy sâu
đánh lừa bóng nước và đêm
Ta lặng lẽ tìm giấc mơ lạc giữa phố quên
Câu hỏi bâng quơ trôi về phía lênh đênh …
Ai gánh tháng năm đổ lấp chân cầu
Nước cuốn đi rồi bờ mãi còn say
Mơ hồ lòng sâu cạn
Chợt vỡ một miền quên…
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Thả điều ước lên trời - Hoài ThươngĐá đỏ - Phan Xuân Hậu.Ký ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángTrên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgười đàn bà không sinh ra ở làng Ngát - Truyện ngắn Lam PhươngCưa đôi -Truyện ngắn Phạm Thị Thanh MaiNgõ quê – Thơ Khê GiangGọi một ly đen - Truyện ngắn Trần Đức Tiến Thu đam mê – Thơ Thuận TìnhBình phong: Dấu ấn văn hóa tại các di tích kiến trúc ở Đà Nẵng - Đinh Thị Trang