Tan một ngày - Nguyễn Thị Anh Đào
04.11.2014
....
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
...
Mang giấc ngủ
Đặt vào tim anh và thức ở đó
Em đợi mặt trời lên
Gấp khúc từng phiến đá trên đường đi
Đôi chân mấy lần vấp ngã
Trượt
Trầy
Nhức buốt
Em chờ sương rơi trên môi
Đôi tay em đã ngoài ba mươi
Tháng năm gầy cong phù du cát trắng
Có phải đến bây giờ em mới nhớ anh
Đặt trái tim bình yên sau mùa lá
Xa mùa đông rêu rong
Ngày bừng thức sông trôi về tận cùng biển cả
Dâng đủ chín tầng mây
Nỗi nhớ đong đầy
Đánh thức ban mai bằng sương nước mắt
Tan một ngày không anh.
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Buổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn ĐạtDấu lặng – Thơ Đỗ Như Thuần Giấc mơ thủy chung – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCái miếu cổ - Huỳnh Viết Tư Cô giáo - Nguyễn Hoàng saNhà văn Nguyễn Nhã TiênLãng mạn cùng Tây Bắc - Nguyễn Nhã TiênGò ông Thức - Bùi Tự LựcKhi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcDâng hiến dã quỳ