Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Tháp cổ và em – Thơ Lê Anh DũngNgười vô gia cư bên đường - Bùi Công MinhTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaĐêm pháo hoa - Đoàn Thạch BiềnMiếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàHoài cảm Ngũ Hành Sơn – Thơ Anh TuấnChim ngụ cư cửa rừng Cây Mít - Truyện ngắn Nguyễn ThanhMưa hồi âm - Nguyễn Thị Anh ĐàoNăm canh bên bờ vựcMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên