Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh

Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Khi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcThả điều ước lên trời - Hoài Thương Nhẩm – Thơ Vũ Thị ThànhBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc GiaoNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêRong rêu phận người – Thơ Nguyễn An BìnhHồn biển - Nguyễn Văn TámChuyện ở “quán 3 cô” - Thanh QuếNgư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngBÀI CHÒI - Nghiên cứu của TRẦN HỒNG