Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Sóng hát - Truyện ngắn Trần TuyềnTâm sự ở quê – Thơ Hải ThanhTiếng gọi ban mai – Thơ Thuận TìnhMật ngôn giữa vòm xanh- Tản văn Nguyễn Nhã TiênTôi về xóm Láng của tôi – Thơ Nguyễn Văn TámMây tan - Lê Thị DiễmBiển một màu - Nguyễn Như BáTháp cổ và em – Thơ Lê Anh DũngKhúc tưởng niệm – Thơ Nguyên ThiBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơ