Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Sự phẫn nộ của lương tri - Bùi Công MinhQuảng Nam hay cãi: Cãi mới tồn tại - Hồ Trung TúTrở lại đoạn kết Truyện Kiều - Nguyễn Minh HùngTháng sáu - Thơ Đinh Thị Như ThúyKể chuyện biển Đông - Thuận TìnhHai cô gái - Truyện ngắn của Trần Thu HằngBên ngoài cánh đồng – Thơ Nguyễn Nho KhiêmKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnhtrong mơ, gặp lại nhiều người đã chết - Đinh Thị Như ThúyKhu rừng ẩm ướt – Thơ Đinh Công Thủy