Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ Hồng
02.08.2018
Tay ôm ngực
bắt đầu vào cuộc cãi vã với đêm
từng cơn ho không đầu không cuối
nhào nặn tôi trên chiếc giường nệm lã – nhàu
Cố nén vụn vỡ
khẽ vẽ lại nhịp tim nứt
theo chiều lõa thể của vết thương
Xâu vội sợi chỉ Buồn vui vào cây kim Tê Dại
thêu phết trên tường
chiếc bóng ăn dở cơn đau
trước khi nỗi đau trưởng thành
Buông ngực
dằn nửa đêm còn lại
bằng viên thuốc ngủ hình chữ thập
khi ngày đến
kịp che bớt khuôn mặt của ngày cũ chưa thay
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Non Nước chiều xưa - Thơ Phan Hoàng PhươngQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Tự ngẫm -Thơ của Hồ Anh TuấnXanh như hồn phách – Truyện Đỗ Phước TiếnBụi của nhau Truyện ngắn Nguyễn Đăng KhoaMỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam KhaChiều đi - Thơ Ngân VịnhChị Hai Chờ - Thơ Nguyễn Hoàng SaTiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên