Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ Hồng
02.08.2018
Tay ôm ngực
bắt đầu vào cuộc cãi vã với đêm
từng cơn ho không đầu không cuối
nhào nặn tôi trên chiếc giường nệm lã – nhàu
Cố nén vụn vỡ
khẽ vẽ lại nhịp tim nứt
theo chiều lõa thể của vết thương
Xâu vội sợi chỉ Buồn vui vào cây kim Tê Dại
thêu phết trên tường
chiếc bóng ăn dở cơn đau
trước khi nỗi đau trưởng thành
Buông ngực
dằn nửa đêm còn lại
bằng viên thuốc ngủ hình chữ thập
khi ngày đến
kịp che bớt khuôn mặt của ngày cũ chưa thay
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Nhớ nhà thơ Thu BồnBiển gọi tên – Tăng Tấn TàiCó nhiều khi…Thơ Lê Huy HạnhViết vội, từ một đêm mưa - Nguyễn Nho KhiêmVợ người taTháng năm tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thuỳ DươngVới mẹ- Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNhà thơ già – Thơ Thanh QuếChiêm bao gặp Kiều - Nguyễn Nho khiêmNỗi buồn xanh – Thơ Nguyễn Nhã Tiên