Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Dòng sông quê vẫn ru giấc ngủ các chị, các anh – Thanh QuếVá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng XuânNgười vô gia cư bên đường - Bùi Công Minh Tín ngưỡng thờ Thiên Y Ana ở Ngũ Hành Sơn - Ngọc GiaoMưa tháng tám – Thơ Thy MinhVô thường – Thơ Nghi ThảoNhà thơ - Thanh QuếKẹo Bông Gòn - Vũ Ngọc GiaoMùi của sự sống – Thơ Tiến Tuất Trở Lại Huế Xưa - Thơ Mai Hữu Phước