Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…

- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Cát - Thơ Lê Anh DũngTướng về làng – Thơ Lê Anh DũngQuãng vắng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Ngọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânNhững hạt mưa rào - Ngân VịnhTrái tim tôi đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa - Trần Thị ThắngNghe em giảng Kiều – Thơ Nguyễn Xuân RuộngKhung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưTrước bức tranh đồng chiều - Nguyễn Nho KhiêmXin Nhúm Nhen - Nguyễn Trí