Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Tiềm năng, giải pháp phát triển du lịch sông Cu Đê - Huỳnh Thạch HàHình tượng gà trong văn học dân gian Việt Nam - Huỳnh Thạch HàNửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt Giấc mơ của một gã say - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangMẹ biển – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân VịnhĐơn giản chỉ là sự vắng mặt - Đinh Thị Như ThúyPhía cuối chân mây – Thơ Nguyễn Hoàng SaĐộng và Tĩnh – Thơ Bùi Công MinhGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy Nghĩa