Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Mùa hoa tháng chạp và mùi bánh tré tuổi thơ - Phi AnhChùm thơ của Nguyễn Nho Thùy DươngXé bão – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCảm hứng đêm trăng – Thơ Nguyễn Văn TámKhi ta biết có nhau ; Vô thường - Như NgọcSao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýChuyện phố – Truyện ngắn Y VũPhiêu diêu Đêm thần thoại – Thơ Nguyễn Ngọc HàHình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc GiaoCún cưng - Bùi Tự Lực