Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Ngư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngNgười đạo diễn sân khấu tài hoa – Trương Đình Quang Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng SaVăn học-Nghệ thuật 40 năm hội nhập và phát triển - Bùi Văn Tiếng Chùm thơ của nhiều tác giả Tiếc nuối - Thơ Vạn LộcGhi vội ở Viêng Chăn – Thơ Bùi Công MinhHoa lộc vừng - Thơ Ngân VịnhViết ở Hải Phòng – Thơ Mai Hữu PhướcNghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công Minh