Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Nghĩ về tâm lý người Việt sau đại dịch Covid-19 - Bùi Văn TiếngVá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng XuânGửi người làm bảo tàng Cội Nguồn – Thơ Bùi Công MinhMật ngôn giữa vòm xanh- Tản văn Nguyễn Nhã TiênGiữa những bờ yêu dấu – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNhư vết cắt không nguôi – Thơ Hồng HạnhNhững cơn mưa không hẹn trước mùa - Trần Trình LãmBùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơGiếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường AnhNén lại – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào