Ngỡ – Thơ Hoàng Hoa
14.08.2017
Ngỡ rằng ta đã gặp ta
Bao nhiêu năm đợi, bôn ba mặt đời
Ngỡ rằng xuân đã gọi mời
Mãi tung vó ngựa đất trời ngã nghiêng
Ngỡ rằng một cõi tình riêng
Xôn xao ngày tháng chung chiêng mắt cười
Ngỡ rằng ta đã có người
Rót lời thơ xuống bên đời quạnh hiu
Tình ta gói cả trong chiều
Nào em có nhận chắt chiu giữ giùm?
Bỗng dưng ta bước đường cùng
Em – con nhạn biển – mịt mùng chân mây.
H.H
Có thể bạn quan tâm
Gò ông Thức - Bùi Tự LựcKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnNhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc GiaoSen - Truyện Trần Nguyễn Yến NhiCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtVề Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn TámTan một ngày - Nguyễn Thị Anh ĐàoTrở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyMột nét Ngũ Hành Sơn – Thơ Mai LinhHoa mít vườn xưa - Truyện Trầm Hương