Ngày trôi không biết nữa - Trần Trình Lãm
11.09.2019
Đã thôi chiều mây tan
Đã xanh ngày
quá cũ
Ta thuở ấy chờ mong
Ta thuở nào
ngờ nghệch
Trên đường người chậm chạp
Theo nhau
cuộc hẹn hò
Đời như không nhàu nhạt
Người như không
chia lìa
Nụ cười vun vén mãi
Hơi thở
chùng môi nhau
Ta như trong cuộc rượu
Nói toàn lời đâu đâu
Giờ thi không ai bảo
Người quên người
rất lâu
Giờ thì không ai hỏi
Trời sao chói
trên đầu
Ta là con lật đật
Lắc lư
bên thềm đời
Ngày trôi không biết nữa
Người về đâu
về đâu ./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Hương cỏ làng xa – Thơ Trương Văn NgọcNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngSông quê hoài vọng - Nhụy NguyênChiều hoa sen – Thơ Đức QuangHọc sinh học giỏi môn văn và học sinh có khiếu sáng tác văn chương - Bùi Văn TiếngThần tiên tỉ tỉ - Bảo Thương“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngBiến mất - Đinh Lê VũTháng tám – Thơ Đinh Thị Như ThúyNgày lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy