Ngày trôi không biết nữa - Trần Trình Lãm
11.09.2019
Đã thôi chiều mây tan
Đã xanh ngày
quá cũ
Ta thuở ấy chờ mong
Ta thuở nào
ngờ nghệch
Trên đường người chậm chạp
Theo nhau
cuộc hẹn hò
Đời như không nhàu nhạt
Người như không
chia lìa
Nụ cười vun vén mãi
Hơi thở
chùng môi nhau
Ta như trong cuộc rượu
Nói toàn lời đâu đâu
Giờ thi không ai bảo
Người quên người
rất lâu
Giờ thì không ai hỏi
Trời sao chói
trên đầu
Ta là con lật đật
Lắc lư
bên thềm đời
Ngày trôi không biết nữa
Người về đâu
về đâu ./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Lễ mừng lúa mới của người Katu - Đỗ Thanh TânChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhMảnh ghép thâm tình – Truyện ngắn Huỳnh MaiTín ngưỡng thờ thần Đất - Đinh Thị TrangThực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn TiếngÔng lão, tôi và đứa trẻ - Tuyết DiệuDấu yêu – Thơ Lê Huy HạnhDăm ba hạnh phúc ngắn – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch Hà