Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Những tán bàng vuông tại Anh Linh Đài - Lê Anh DũngMùa sống - Truyện của Đinh Quỳnh Như và Đinh Anh ThưChiếc ghế - Thơ Thanh QuếTản mạn mùa thu – Thơ Quốc LongKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànCâu chuyện tình cờ và người lính không có võng - Nguyễn VĩnhỞ nơi đầu sóng - Minh SơnMắt phù sa – Thơ Lê Anh Dũng Khi ta biết có nhau ; Vô thường - Như NgọcSữa đỏ - Truyện ngắn Hoàng Khánh Duy