Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Giữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngCó nhiều khi…Thơ Lê Huy HạnhEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnGửi chiều cho anh – Thơ Phương LanTản mạn về những buổi học cuối cùng - Bùi Văn TiếngPhước Trà một thuở - Nguyễn Bá ThâmNgày trở gió – Thơ Ngân VịnhTướng về làng – Thơ Lê Anh DũngChùm thơ của Lê Khánh MaiCầu vồng hai săc - Nguyễn Thị Anh Đào