Mẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh Thuận
11.04.2016
Mẹ tôi
Gánh gieo neo nhọc nhằn
Oằn lưng trên ruộng
Dầm bùn vàng suộm móng chân
Mong có hạt cơm ấm bụng…
Mẹ bới trên đồng
Kiếm tìm con ốc con cua
Mót từng lá mồng tơi, ngọn rau…
Vì chồng, vì con
Tháng ba ngày tám tảo tần
Mòn vai gánh cạn gian truân cuộc đời!
Mẹ ru tôi lớn thành người
Rồi lại ru cháu chơi vơi cánh cò
T.A.T
Có thể bạn quan tâm
Thưa đất nghìn năm – Thơ Nguyễn Nhã TiênĐợi tàu ngược - Truyện ngắn Ý NhiNhà văn Trần Trung SángNhững bài thơ nghẹn ngào tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên GiápThượng huyền – Thơ Hải ThanhBên dòng sông Kiến Giang - Nguyễn Văn TámTháng chín Quảng Đà – Thơ Nguyễn Văn TámNẻo gió mây – Thơ Nguyễn Hoàng Sa Vị mặn cuối ngày – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoViết cho một người - Lê Huy Hạnh